Chiều rơi nhè nhẹ trên vai Lan..
bước những bước nặng nề..
thực sự không biết khi Lan quyết định rời xa nơi ấy có phải là quyết định đúng không, nhưng cho đến lúc này Lan nghĩ mình ra đi ..như vậy ít ra Lan cũng không bị trái tim dày vò đau đớn..
thực sự không biết khi Lan quyết định rời xa nơi ấy có phải là quyết định đúng không, nhưng cho đến lúc này Lan nghĩ mình ra đi ..như vậy ít ra Lan cũng không bị trái tim dày vò đau đớn..
.....................
Lan quen anh trong một sự tình cờ..
rồi trong các buổi giao lưu thường xuyên gặp gỡ giữa cô và mọi người trong đó có anh..anh nhận ra cô là một người sống nội tâm mà nếu ai vô tình sẽ không nhận ra điều ấy..
còn cô, cô nhận ra anh là một người đàn ông rất lãng tử( qua cách anh giao tiếp với mọi người) và là một người nhạy cảm rất ...giống cô
-có lẽ chính sự nhạy cảm nơi anh và cô ấy mà thời gian cũng như những cuộc nói chuyện của cô và anh rất ngắn nhưng cả hai luôn thấy như hiểu nhau rất nhiều . nhưng hình như anh nhớ, nghĩ về cô như là một người bạn mà nếu ngày mai hỏi chắc anh cũng chẳng bận tâm là hôm qua anh đã nói chuyện với cô..và đôi khi anh còn lầm cô với người khác- vậy đừng hi vọng là cô cũng tồn tại trong anh dù chỉ là một chút xíu…
Sự nhạy cảm của con người có cái lợi nhưng đôi khi lại gây phiền toái. chính sự nhạy cảm nơi cô đã làm cô luôn cảm nhận được những gì đang diễn ra, cô thấy mình thật cô đơn....
Lan đã cố thuyết phục mình: hãy coi như là "không" . cô cố gắng không để ý đến người mà có lẽ dùng từ "người của công chúng" rất hợp với Bình (tên của anh)
Lan quen anh trong một sự tình cờ..
rồi trong các buổi giao lưu thường xuyên gặp gỡ giữa cô và mọi người trong đó có anh..anh nhận ra cô là một người sống nội tâm mà nếu ai vô tình sẽ không nhận ra điều ấy..
còn cô, cô nhận ra anh là một người đàn ông rất lãng tử( qua cách anh giao tiếp với mọi người) và là một người nhạy cảm rất ...giống cô
-có lẽ chính sự nhạy cảm nơi anh và cô ấy mà thời gian cũng như những cuộc nói chuyện của cô và anh rất ngắn nhưng cả hai luôn thấy như hiểu nhau rất nhiều . nhưng hình như anh nhớ, nghĩ về cô như là một người bạn mà nếu ngày mai hỏi chắc anh cũng chẳng bận tâm là hôm qua anh đã nói chuyện với cô..và đôi khi anh còn lầm cô với người khác- vậy đừng hi vọng là cô cũng tồn tại trong anh dù chỉ là một chút xíu…
Sự nhạy cảm của con người có cái lợi nhưng đôi khi lại gây phiền toái. chính sự nhạy cảm nơi cô đã làm cô luôn cảm nhận được những gì đang diễn ra, cô thấy mình thật cô đơn....
Lan đã cố thuyết phục mình: hãy coi như là "không" . cô cố gắng không để ý đến người mà có lẽ dùng từ "người của công chúng" rất hợp với Bình (tên của anh)
với Bình cô chỉ là một người bạn không hơn ..vô tình gặp và không lấy gì là ấn tượng..nói năng thì không văn vẻ, ngoại hình thì ..nếu không muốn nói là xấu..chính điều đó luôn nhắc nhở cô “đàn ông đẹp, hào hoa không phải sinh ra trên đời dành cho những người như cô”
nhưng….trái tim không nghe lời cô..nó cứ rung lên..
Lan giận chính bản thân mình…
Cô vẫn biết là cô có thể chọn cho mình một người đàn ông chân thành yêu cô, bên cạnh cô- giá như…
...trong cuộc sống không được nói giá như- nhưng lúc này cô lại cho phép mình nói câu ấy: giá như cô gặp người đàn ông kia trước anh có lẽ..
giá như Bình cũng yêu cô,, cô sẽ không phải trốn chạy tình cảm của mình như thế này ..cô sẽ không phải nén những giọt nước mắt vào trong tâm hồn…
giá như Bình cũng yêu cô,, cô sẽ không phải trốn chạy tình cảm của mình như thế này ..cô sẽ không phải nén những giọt nước mắt vào trong tâm hồn…
Có những tin nhắn cô gửi cho Bình, Bình “bận” đến nỗi không hồi âm lại..
cô hiểu..
Cô đã khóc rất nhiều khi quyết định viết cho anh mấy chữ, lý do về sự biến mất của cô..
Cô ra đi mang theo một mối tình thầm lặng…
Cô không thể gặp cũng như nói chuyện qua điện thoại.. vì cô là một ng đàn bà yếu đuối dễ khóc ( anh chỉ biết cô qua cái tên không hơn…vậy thì trách anh sao được..có gì để gợi cho anh nhớ đâu..có gì để đảm bảo rằng những câu trò chuyện ngắn ngủi kia đủ để làm trái tim anh rung động..) với anh cô chỉ là người đàn bà không quen bất chợt gặp trên đường…
…….
Lan chuyển đến một nơi mà ở đấy không có một người bạn nào.. dù nơi ở cũ các bạn rất mong Lan quay trở về. Nhưng Lan đành phải nói lời xin lỗi..Lan muốn được yên tĩnh một mình, muốn suy nghĩ về những tình cảm trong mình và hơn nữa là cô muốn rời xa người đàn ông cô yêu…nhưng cô biết.. khi xa một người không có nghĩa là mình sẽ quên được người ấy…
Có lẽ chưa bao giờ Lan tiều tụy như bây giờ…cô cũng chẳng cần một chút trang điểm làm duyên mỗi sáng.. ai cũng nói cô sao trông phờ phạc vậy..cô cười trừ..
Tất cả với cô bây giờ đều vô nghĩa..bây giờ cô càng thấy câu: “người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” thật đúng với cô..
Mẫy hôm vừa rồi được tin của bạn bè -Bình ốm nặng..
cô muốn chạy đến bên anh nhưng…cô lấy danh nghĩa gì đây ..
bạn ư? Anh có cần đến cô không khi bên anh có bao nhiêu là bạn.
Cô hiểu và thương anh, nhưng anh có cần đến “ tình bạn” của cô không?
Còn người yêu thì lại càng không phải…anh chưa bao giờ tin là cô yêu anh.
Còn người yêu thì lại càng không phải…anh chưa bao giờ tin là cô yêu anh.
Hay anh biêt nhưng anh không muốn biết, không muốn giữa cô và anh có một cái gì đấy .bởi anh thừa sức tìm được ở những người phụ nữ đáng yêu khác chứ không phải ở một người tầm thường như cô..cái thứ tình cảm mà cô trân trọng gọi là tình yêu ấy..
Lan giấu mình trong cái vỏ ốc mà không ai nhận ra..
Có lẽ cuộc sống đầy phức tạp đã dạy cho cô biết phải sống thế nào..
Lan luôn tin vào bản thân mình..những đồng tiền không phải do mình làm ra từ sức lao động- không có lực hút đối với cô…
Lan giấu mình trong cái vỏ ốc mà không ai nhận ra..
Có lẽ cuộc sống đầy phức tạp đã dạy cho cô biết phải sống thế nào..
Lan luôn tin vào bản thân mình..những đồng tiền không phải do mình làm ra từ sức lao động- không có lực hút đối với cô…
những sở thích mốt, thời trang, hàng hiệu mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng thích đó không phải là tâm điểm của cô..
Một mái tóc qua vai… phong cách gọn gàng. một câu chuyện vui và nụ cười thân thiện là cái mà người ta cảm nhận được ở cô
Nhiều lúc Lan tự đặt câu hỏi mình như vậy có phaỉ là kẻ lạc hậu k?
Cũng có lúc Lan trầm tư…thì đón nhận đựợc những câu hỏi thăm: sao nay buồn vậy, gia đình có chuyện gì ah…
Một mái tóc qua vai… phong cách gọn gàng. một câu chuyện vui và nụ cười thân thiện là cái mà người ta cảm nhận được ở cô
Nhiều lúc Lan tự đặt câu hỏi mình như vậy có phaỉ là kẻ lạc hậu k?
Cũng có lúc Lan trầm tư…thì đón nhận đựợc những câu hỏi thăm: sao nay buồn vậy, gia đình có chuyện gì ah…
cô hiểu trong mắt mọi người cô là một người sôi nổi năng động- vậy không có lý do gì cô lại phải để cho mọi người lo lắng..và từ đó nỗi buồn được cất vào sâu trong tâm hồn cô…
Hôm nay cô lại lang thang trên con đường quen thuộc .. khi qua nhà anh.. cô định bụng sẽ không vào làm phiền ..nhưng k biết a ốm đã đỡ chưa… như một phản xạ.. cô ghé vào anh…
Có lẽ anh đi qua hàng xóm ..vì thấy nhà vắng nhưng cửa không đóng ..
Chắc anh vẫn còn đau nên thấy ít vỏ thuốc trên bàn…
Một cơn gió vô tình ngoài cửa sổ tràn vào làm những mảnh giấy trên bàn bay xuống…Lan cúi xuống nhặt..oh thư của bạn bè gửi hỏi thăm anh, Lan hơi thấy trong tim mình trỗi lên một chút hờn ghen..khi nhìn thấy những dòng chữ nắn nót đa số của con gái..
Rồi Lan lại tự cười giễu mình vì tính vô duyên đọc trộm thư người khác..suy nghĩ ấy làm Lan cất vội về chỗ cũ.
Lan hiểu khi yêu thì người ta thường hay ích kỷ nhưng tình yêu đơn phương không ai cho đem sự ích kỷ để làm công thức cân bằng…
Bước chân ra khỏi căn nhà vừa quen ( vì không biết sao ngày nào cũng có lý do chính đáng để cô đi ngang căn nhà đó) vừa lạ vì …cô tin gặp cô chủ nhà chưa chắc đã nhận ra cô là ai.. và biết đâu lại lầm như bao lần trứớc..
Một nụ cười nhẹ trên môi cô thật khó hiểu- cô vui hay cô buồn.. cô cũng không biết nữa…
Mọi người qua đường không khỏi dành cho cô ( người đàn bà không quen ) ánh mắt dò xét…Lan bước đi vô định…
Hôm nay cô lại lang thang trên con đường quen thuộc .. khi qua nhà anh.. cô định bụng sẽ không vào làm phiền ..nhưng k biết a ốm đã đỡ chưa… như một phản xạ.. cô ghé vào anh…
Có lẽ anh đi qua hàng xóm ..vì thấy nhà vắng nhưng cửa không đóng ..
Chắc anh vẫn còn đau nên thấy ít vỏ thuốc trên bàn…
Một cơn gió vô tình ngoài cửa sổ tràn vào làm những mảnh giấy trên bàn bay xuống…Lan cúi xuống nhặt..oh thư của bạn bè gửi hỏi thăm anh, Lan hơi thấy trong tim mình trỗi lên một chút hờn ghen..khi nhìn thấy những dòng chữ nắn nót đa số của con gái..
Rồi Lan lại tự cười giễu mình vì tính vô duyên đọc trộm thư người khác..suy nghĩ ấy làm Lan cất vội về chỗ cũ.
Lan hiểu khi yêu thì người ta thường hay ích kỷ nhưng tình yêu đơn phương không ai cho đem sự ích kỷ để làm công thức cân bằng…
Bước chân ra khỏi căn nhà vừa quen ( vì không biết sao ngày nào cũng có lý do chính đáng để cô đi ngang căn nhà đó) vừa lạ vì …cô tin gặp cô chủ nhà chưa chắc đã nhận ra cô là ai.. và biết đâu lại lầm như bao lần trứớc..
Một nụ cười nhẹ trên môi cô thật khó hiểu- cô vui hay cô buồn.. cô cũng không biết nữa…
Mọi người qua đường không khỏi dành cho cô ( người đàn bà không quen ) ánh mắt dò xét…Lan bước đi vô định…
(GB-yhaoo)
Rõ chán....
Trả lờiXóaKhi con gái yêu nghe nó nhẹ nhàng !
Nhưng nghe ĐÀN BÀ yêu thì có cảm giác đong đưa,lẫn chao đảo khác nào con thuyền nan nơi bền ĐÒ... dậy sóng !?
Thôi. Sông ơi !
Chiều rơi trên vai rồi, nhưng Ngày đừng vội tàn nhé....MƯA ! (^_^)
đúng đó
Xóa"khi con gái yêu" có thể vẫn có sự nông nổi của tuổi trẻ, cũng có thể là sự e ấp của tuổi mới lớn.
Trả lờiXóakhi NGƯỜI ĐÀN BÀ YÊU- họ có sự chững chạc... =>ĐB ở đây là một phép tính so sánh với đàn ông- chứ k phải nghĩa khác đâu nha hiiiiiiiii
k biết khi đọc xong comt này PS còn thấy "có cảm giác đong đưa .."nữa k?!
vẫn mong ngày đừng tàn... nhưng đêm vẫn về PS ah...
"này mùa đông ơi ..."
................
Hiii cảm ơn PS đã ghé đọc. chúc tối nghe nhạc vui vẻ nha..
Bài viết Chị hay ..chất chứa nhiều tâm sự của người PN khi yêu ! Túm lại khi ai yêu cũng mơ mộng nhiều Chị nhỉ !? Có người mơ hái Trăng ,Sao ...nhưng cũng có người yêu trong âm thầm để rồi đêm về đao đáo nhớ về bóng hình người mình yêu hay còn gọi là tình đơn phương như Cô gái trong bài viết của Chị Mưa !
Trả lờiXóaÉn nhỏ về lại nhà bay vèo qua thăm Chị yêu và chia sẻ nổi niềm trong bài viết của Chị ạ ! Chụt chụttt chị gái Mưa yêu qúy của Én thiệt là sâu lun nẻ hihi ...khuya Chị ngủ ngon ,mộng xinh nhen Chị !!!
hiiiiiiiiii cảm ơn em gái đã ngồi đọc hết bài viết của chị.hiii
Trả lờiXóahè rồi có về thăm Quê hương VN k em...
cs bên mình có lẽ k giống bên đó, nhưng chị tin tình cảm quê hương luôn dành cho em rất nhiều...
biết em học hành, cv bận.. nhưng nếu sắp xếp đc thì về nhé Én. hiiiii