Trang

20 thg 6, 2016

ANH -người CHIẾN SĨ KHÔNG QUÂN!






 ngày 11.7.2014.
quê hương và nhân dân VN đã thực sự thương tiếc 19 chiến sĩ đã không may gặp nạn khi đang luyện tập...
và hôm nay lại có những người chiến sĩ ra đi...

vừa ghé nhà chị PT  được đọc  một bài thơ đầy xúc động( đc hiển thị bên trang của BT ĐLT- đc chị ST về)
hoà bình rồi mà các anh vẫn luôn không một phút được thảnh thơi,
 nỗi đau mất người thân vẫn đang nhói trong lòng những ng mẹ, người vợ , những đồng đội của anh, và trong lòng nhân dân VN...
Xin đăng lại những dòng cảm xúc mưa đã viết tặng các anh...


hồn các anh hoà giữa trời xanh

có phải vì anh nhớ trời xanh-
 nên đã bay cao cùng đồng đội 
vì nhiệm vụ... mà anh ra đi vội... 
gọi tên Anh trong nỗi xót xa , thương....
....
giữa biển trời, trên mảnh đất quê hương...
vẫn luôn có các anh hoà trong màu xanh của lá...
trong ánh bình mình, sớm mai lấp lánh
trong cả sắc cờ Tổ quốc tung bay...

thầm tiễn các anh trong những ngày này...
có những giọt nước mắt của đồng bào cả nước...
bao khó khăn, hiểm nguy anh biết trước...
vẫn không chùn lòng- người chiến sĩ Việt nam.!
11.7.2014
..............................................
mong có một phép màu diệu kỳ sẽ đến với các anh- 9 chiến sĩ đang đi thực hiện nhiệm vụ- mong các anh sẽ bình yên , sớm trở về...
............................
* và đây là bài thơ mưa copy bên trang blog chị Phương Tâm:


Họ đã mãi xa rồi...
Họ đã hy sinh...
Họ đã mãi xa rồi
Những gương mặt đàn ông vô cùng rắn rỏi
Những vóc dáng trẻ trai, những giọng cười tiếng nói
Những thần thái chưa từng lộ mệt mỏi buồn lo.
Họ đã đi xa
Nếu ai hỏi nguyên do
Chắc họ chỉ mỉm cười lặng lẽ
Bay trên bầu trời hay nằm sâu đáy bể
Vẫn bình thản vô cùng
Tổ quốc gọi là đi.
Họ đã đi rồi
Chẳng kịp nói điều chi
Với người mẹ lưng còng tóc bạc
Với người vợ ánh mắt chiều xao xác
Với đứa con thơ dại ngóng cha về.
Nếu đang buổi chiến chinh để giữ trọn lời thề
Thì những hi sinh dẫu buồn nhưng đỡ xót
Nhưng ở giữa thời bình...
Trời ơi sao đắng đót
Những chuyện thế này biết gọi bằng chi?
Họ đã ra đi
Họ mãi ra đi
Người ở lại có chút nào day dứt?
Người ở lại có thấy đau trong ngực?
Có thấy mắt mình như đang nóng dần lên?
Bão giông ngoài trời rồi sẽ lắng êm
Giông bão trong lòng biết bao giờ bình lặng?
Bao giờ thật bình thường?
Bao giờ thì êm lắng?
Những chuyện như thế này chỉ để kể "ngày xưa..."?
Nếu có một phép màu
Nếu được quyền ước mơ
Bạn sẽ ước những gì cho những ngày sắp tới?
Tôi chỉ ước sao những người thật giỏi
Luôn có thể trở về cười nói cùng ta.
Nếu có một phép màu
Xin bớt những xa hoa
Xin bớt những vênh vang tiệc tùng ầm ĩ
Xin bớt những cái đầu không biết nghĩ
Xin bớt những con tim đập chỉ vì mình.
Nếu có một phép màu...
Hãy cho họ hồi sinh
Không chỉ đất nước đâu, còn mẹ già vợ dại
Còn đứa trẻ vẫn dõi nhìn mê mải

Trên bầu trời khi cánh máy bay qua...
(copy từ trang blog PT)



* và đây là bài thơ của bạn trẻ Vũ phương trang đã viết... như thay cho ng con gái bé bỏng của Chiến sĩ trần Quang KHẢI:

Bố Khải ơi...con hỏi bố chuyện này:
Sao bố cứ nằm im mãi thế?
Xong chuyến bay lần nào bố cũng kể,
Sao hôm nay bố chẳng nói câu gì?

Bố Khải ơi.... Bố mở mắt ra đi...
Bố đã ngủ mấy ngày rồi đó!
Bố kể rằng kỉ cương quân đội khó...
Ăn ngủ, nghỉ ngơi, phải đúng giờ mà?

Bố Khải ơi.... Nhà mình có ít người
Bố bảo con sẽ có thêm em bé...
Bố con mình sẽ cùng thương yêu mẹ
Và cả em con... em sắp chào đời!

Bố bảo rằng mẹ đã quá thiệt thòi
Bố con mình phải chở che cho mẹ,
Vợ bộ đội, mẹ can trường mạnh mẽ,
Gánh vác việc nhà mẹ chẳng được nghỉ ngơi,

Bố Khải ơi .... Qua nay rất nhiều người,
Đến nhà chơi... Sao lạ lùng đến thế?
Toàn hỏi bố thôi... con tự hào khoe, kể,
Bố của con tung cánh sắt giữ trời...

Họ nhìn con...ôm ấp....rồi cười,
Xong lại khóc ... Nói thương con bé bỏng,
Con chẳng hiểu sao họ nói: chờ, trông,ngóng?
Bố bay bao lần.... Họ có đến thế đâu?

Bố Khải ơi.... vải chưa hái hết đâu,
Ông bảo rằng chờ bố về thu hoạch,
Bắc Giang mình vải ngọt thơm chín mọng,
Ông chẳng thu... nhất quyết đợi bố về,

Bố Khải ơi... bố công tác xa quê,
Nhiều chuyện quá chừng...chắc rằng bố muốn kể,
Ông với mẹ và con chỉ mong có thế
Bố về, ăn cơm, kể chuyện bầu trời...

Bố Khải ơi... mọi người đến đủ rồi,
Hay nhà mình hôm nay mở tiệc?
Chắc bố khoe con, chăm ngoan, đoàn kết,
Nên các cô, các chú đến chúc mừng,

Nhưng bố ơi con thấy lạ quá chừng,
"Hoa họ tặng"... sao to đùng thế nhỉ?
Rồi mắt ai cũng đỏ ngầu, đẫm lệ,
Con thưa, bố Khải ngủ rồi, con gọi mẹ tiếp thay!

Bố Khải ơi... trời nóng có lạnh đâu,
Sao bố cứ đắp chăn, trùm kín mặt?
Bố kéo xuống đi, rồi nằm nghiêng cho dễ thở,
Con dễ ôm hôn, dễ ngắm bố cười,

Bố Khải ơi... hôm nay chủ nhật rồi,
Bố có biết hôm này ngày của bố?
Bố hứa con ngoan, bố về cho đi phố,
Con ngoan mà... bố dậy cõng con đi,

Bố Khải ơi... Sao bố chẳng nói gì?
Con đã nói ngàn lời: "Con Yêu Bố!"
Bố không nghe thấy, hay giận con gì vậy?
Sao bố lặng im.... Sao bố chẳng nói gì???


(Vũ phương Trang- đăng trên báo DT)

P:S thật xúc động.. khi đọc những dòng chia sẻ  của 2  tác giả...
.........................

19 nhận xét:

  1. Những bài thơ đọc xong ...cứ thấy cay cay nơi mắt, phải không em???

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ....
      Thời bình rồi nhưng những người lính vẫn âm thầm lặng lẽ, hy sinh....
      mỗi lần đọc, mắt lại thấy cay cay chị ạ....

      Xóa
  2. *hôm qua ghé sang chị PT, thấy các bn trao đổi là bài thơ sưu tầm thứ nhất là của cô giáo ở HD. mưa k biết thực hư,nên copy nào thì để vậy.Nhưng tất cả ...đều là tình cảm, sự chia sẻ dành cho những người đã hy sinh ..

    Trả lờiXóa
  3. Sự hy sinh của các anh thật là chua xót, không rõ nguyên nhân do đâu ? ( do máy bay, do kỹ năng vận hành hay nguyên nhân nào khác?)
    HĐ xin đồng cảm với bạn!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn HĐMX đã ghé trang mưa...
      uh, dù k biết tại nguyên nhân nào, nhưng thấy những điều xấu nhất xảy ra vớinhững người chiến sĩ, những ng luôn âm thầm thực hiện nhiệm vụ để bảo vệ quê hương, TQ...
      chúng ta không khỏi đau....HĐMX nhỉ!
      cảm ơn bn đã cùng đồng cảm và chia sẻ ...

      Xóa
  4. Giữa thời bình mà người Lính ta mất mát nhiều quá em gái ơi.
    Chị em mình cầu mong các anh ấy siêu thoát nơi cõi thiền em gái nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ...
      Mấy ngày nay nhân dân cả nước mình một cảm xúc vui buồn cứ đan xen. Vui vì một chiến sĩ đã trở về an toàn . Buồn vì một chiến sĩ đã hy sinh...- và giờ 9 chiến sĩ... các anh vẫnđang ở đâu chưa trở về...
      hôm nay em đọc đc bài thơ của bn VPT( ở TB) mà em đã nhắc ở trên...
      bài thơ cũng thật xúc đông, như nói hộ bao người, khi mà cuộc tìm kiếm vẫn chưa kết thúc.. em xin copy để chị và mọi ng cùng đọc nhé:
      Mẹ Biển ơi chúng con cạn lệ rồi!
      Xin trả lại những người anh ưu tú
      Chúng con sai gì.... khiến mẹ buồn, giận dữ...
      Cho con xin... xin mẹ Biển nhân từ...
      Đã bao người thức trắng mấy đêm mưa...
      Ngày nắng gắt kiềm tìm người anh cả...
      Đất nước con đã ngàn năm vất vả
      Có gì sai... Con xin mẹ nhẹ nhàng...
      Con xin mẹ an ủi sóng đừng tràn
      Giông đừng tới, bão mưa đừng lớn
      Chỉ một chút êm đềm biển gợn
      Giúp các anh con cập bến đất liền...
      Một nỗi đau chưa định nghĩa được tên...
      Mẹ nỡ lòng khiến con đau lần nữa...
      Hai phi cơ... Mười bông hoa đang nở...
      Mẹ đừng đùa... Mẹ giấu các anh đâu?
      Mẹ biết không... mắt bọng đỏ đêm thâu...
      Đau triệu triệu trái tim đang nức nở...
      Của mẹ già ngóng con... chẳng thốt lời nào nữa...
      Của vợ hiền gào khóc giữa canh khuya...
      Mẹ biết không... cháu nhỏ quá thơ ngây...
      Chưa biết bố hôm nay đi lâu thế...
      Vẫn hồn nhiên ôm mẹ cười rồi kể:
      "Bố của con đang bay giữ bầu trời!"
      Mẹ biển ơi... Con quỳ lạy xin người!
      Hãy một lần nghe tiếng con ước nguyện...
      Trả lại Việt Nam những con người nguyên vẹn...
      Vẹn cả nụ cười, cả ý chí, niềm tin...
      Mẹ Biển ơi... xin mẹ chớ lặng im,
      Đau xót lắm... Tiếng lòng ai hiểu được
      Mẹ nhắc anh con: "Mau về nhanh giữ Nước...
      Giữ bầu trời... Giữ màu áo thiên thanh!
      Cả Tổ quốc đang ngóng đợi các anh!
      Về đi thôi!... Bình an... Gia đình, đồng đội gọi!".
      ( tg: Vũ phương Trang- TB)

      Xóa
  5. Lần đầu thăm nhà bạn, đọc và chia sẻ cùng bạn nỗi đau chung!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn CN đã ghé thăm ngôi nhà lá của mưa...hiiii
      .....................

      uh. mọi ng k nói ra , nhưng trong lòng đều k khỏi đau xót, lo lắng với những gì đang xảy ra với những ng lính. Cầu mong 9 CS trở về bình yên...

      Chúc bn cả tuần vui nhé CN...



      Xóa
  6. Trả lời
    1. Cảm ơn 10c...
      mưa k hiểu tiếng Nga, nhưng đọc những dòng chữ chầm chậm chạy mưa cũng hiểu phần nào nội dung bài hát...
      Vâng! các anh như những cánh chim sải cánh giữa bầu trời...

      khi giai điệu bài hát đc cất lên-trên hàng ghế khán giả, những giọt nước mắt khẽ lăn trên gò má những ng PN, người Mẹ..

      Xóa
    2. Bài thơ "Đàn sếu" của Rasul Gamzatov đã được nhà thơ Hồng Thanh Quang chuyển ngữ khá thành công, xin trân trọng giới thiệu với các bạn:

      ĐÀN SẾU

      "Đôi lúc tôi chợt nghĩ rằng, người lính
      Trong cuộc chiến tranh đẫm máu đã hy sinh,
      Không vĩnh viễn nằm sâu trong lòng đất
      Mà hóa thành những đàn sếu trắng tinh.

      Họ bay mãi tự xa xăm quá khứ
      Tới ngày nay và trò chuyện cùng ta,
      Phải vì thế mà ta thường tư lự
      Hay chạnh buồn khi lặng ngắm trời xa.

      Hôm nay lúc hoàng hôn đang dần tới
      Tôi bồi hồi khi thấy giữa màn sương
      Đàn sếu trắng bay chỉnh tề hàng lối
      Như đoàn người lê bước giữa đồng hoang.

      Đàn sếu bay trên con đường dằng dặc
      Và gọi tên những ai đó lao xao.
      Phải vì thế mà âm thanh Avác
      Tự bao đời giống tiếng sếu làm sao…

      Bay, bay qua khoảng trời mệt mỏi
      Trong bóng chiều, trong bát ngát màn sương,
      Giữa đoàn quân ngỡ thừa ra khoảng trống
      Hình như còn dành để cho tôi.

      Sẽ có ngày tôi bay cùng đàn sếu
      Trong mịt mờ sương xám tựa hôm nay,
      Và ở giữa trời cao như chim tôi sẽ gọi
      Tất cả mọi người còn lại ở nơi đây…"

      Xóa
    3. cảm ơn QT đã chép lời ca khúc...từng câu từng chữ, thấm đầy nỗi mất mát và chia sẻ:
      "Hôm nay lúc hoàng hôn đang dần tới
      Tôi bồi hồi khi thấy giữa màn sương
      Đàn sếu trắng bay chỉnh tề hàng lối"
      ..........
      hôm nay đọc báo lại một tin vừa vui vừa buồn: tìm thấy một ng...
      nếu những điều xấu nhất xảy ra với các anh,thì thực là một nỗi đau chồng nỗi đau cho GĐ và cho đất nước...

      Xóa
  7. Nghe đau quá
    những bài thơ...
    nhưng đã thấu đâu
    nỗi đâu mai ngày
    của những người thân còn lại...
    Lá xanh nằm xuống
    lá vàng khóc con...
    Rồi ngày mai
    em lớn
    bao thiếu thốn vì vắng cha trong đời...
    lấy gì bù đắp được...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn những chia sẻ của chị với nỗi buồn chung của quê hương.

      nhìn cô bé thật thương chị nhỉ,
      cầu mong nỗi đau đừng đến với 9 GĐ còn lại..
      sáng nay đọc báo....thấy tin là tìm thấy một ng- nhưng k biết có phải là 1 trong 9 CS kia- Bộ QP đang kiểm tra....
      mong đừng là những điều xấu nhất đến với các anh..

      Xóa
  8. và hôm nay
    8 CS đã trở về
    trong nỗi đau, thương xót
    còn một người... anh vẫn ở nơi đâu?
    gia đình, bè bạn, Tổ quốc đau
    sự mất mát nhói trong tim đồng bào nhân dân cả nước...
    thương các anh, những người luôn tiến lên phía trước
    dù hiểm nghuy anh chẳng ngại, sẵn sàng...

    Trả lờiXóa