Trang

20 thg 12, 2019

THƠ CŨ

Hôm nay nói chuyênj với một người bn rằng: dạo này mình chẳng viết đc - chẳng biết có phải đầu óc mình bị lão hoá rồi chăng.

rồi buồn buồn ngồi đọc lại bài viết cũ. vớ được bài này  của mình hiiiii. và rất thích cái còm của một người bạn đã dừng Blog khá lâu rồi( ngày còn giao lưu , mình với bn ấy cứ mỗi lần qua comt bài viết của nhau khi nào cũng đầy tính ...cà khịa.), nhưng cái còm này đọc lại đầy đáng yêu...

Lại một mùa xa......

(mùa đi để chút bâng khuâng
người đi để lại khoảng trời không nhau....)


tất cả.... giờ đã qua
cơn mưa cũ chiều nào giăng ngập lối...
bao yêu thương - tháng ngày đi qua vội...
chân thành nào- trong ai- đã rời xa


tất cả giờ trôi xa !
những day dứt- cả những gì được mất...
những muộn phiền ...cuộc đời xô. tất bật
nắng nhạt nhòa buông xuống- chiều hoàng hôn....

tất cả...mùa vẫn cứ đi qua
chờ đợi chi -những gì là không phải
nhớ nhung chi những điều xa xôi mãi... 
sao em còn vương vấn chẳng phôi phai...

em vui cười chân bước tiếp tương lai
nhưng ta biết nào em quên ngày cũ
áng mây buồn chở cơn mưa vần vũ
ngày tiếp ngày và đêm tiếp đêm ...trôi..
(mưa_123)
tháng 4 , 2014
............................................
Mùa qua mùa đang vẫn tới vẫn trôi
Những cơn mưa như bắt đầu gạch nối
Vắt ngang qua, cắt dòng đời rất vội
Muốn xoá nhoà đôi chân bước... ngày xa

Anh buồn buồn cúi nhặt những lá đa
Xếp vào góc chờ nắng ngời phơi mốc
Dịu dàng em, bảo anh, ơi đồ ngốc
Lượm lon vào em sẽ đá cho xem

Qua Xuân rồi, anh gọi đó, mùa kem
Em phụng phịu sang mùa ve hát chứ
Cả hai ta chìm vào trong tư lự
Nhớ một thời áo trắng, phượng hồng rơi

Trời vẫn buồn mưa giăng mắc tả tơi
Chim ướt cánh muốn về nơi tổ ấm
Nếu là trời, anh ước gì được cấm
Giọt buồn nào thấm đẫm những cơn mưa
Kekeke!
Trả lờiXóa
Trả lời
  1. ngày sang... mùa chợt thấy nhớ ngày xưa
    ngày em tuổi hồn nhiên vô tư ấy
    dưới gốc cây tan trường.. em đứng đợi
    ai đang trèo hái... phượng đỏ cho em...


    trời tò mò trên cao ngó xuống xem...
    hai đứa trẻ đang ngắm chùm phượng đỏ
    và tiếng ve rộn ràng đùa quanh đó...
    chợt giật mình uh xuân đã đi xa...

    có rét nào bằng cái rét tháng ba...
    có nắng nào bằng nắng vàng mùa hạ
    có lạnh nào bằng con tim băng giá...
    có cơn mưa nào chẳng có những buồn vui...
    .....
    và ngày xưa theo ngày tháng qua rồi
    chỉ còn lại kỷ niệm trong nỗi nhớ...
    thỉnh thoảng người lại đem ra hong gió
    còn riêng ta- thật ngốc- cất vào... tim.
    ...............
    hiiii ......................................
  2. P|s: thế đấy !lại một mùa xa... và  có những người bạn đã xa blog- còn mình sẽ ở hay cũng xa....?....

5 nhận xét:

  1. Nhớ quá ngày đó bạn nhỉ, ờ mà hơi tiếc là người bạn đối đáp thơ hay này không phải là mình, huhu

    Trả lờiXóa
  2. kkkkkkkkk. Buồn buồn ngồi đọc lại, mới biết rằng có lúc mình cũng tếu quá, may mà bn bè không giận, và thế giới ảo này.. nik -tên -thì còn đó mà người thì chẳng biết- xa...
    HAĐ đừng như vậy nhé..hiiii

    Trả lờiXóa